Mới nhất Tin nóng Media Magazine Infographic Tin ảnh

Sản xuất VLXD không nung: Cần nhiều giải pháp đồng bộ

15:09, 22/08/2014
(truyenhinhnghean.vn) Việc hạn chế sản xuất vật liệu xây dựng nung đốt và thay thế bằng vật liệu xây dựng không nung bảo vệ môi trường, tiết kiệm nguồn tài nguyên đang là xu thế phát triển của ngành vật liệu xây dựng hiện nay. Tuy nhiên, trên địa bàn Nghệ An, việc sản xuất cũng như tiêu thụ loại vật liệu xây dựng này còn gặp rất nhiều khó khăn. Để đưa vật liệu xây dựng không

 

Sản xuất teo tóp!

 

Cở sở sản xuất gạch, ngói của công ty cổ phần vật liệu và xây dựng ICEM phường Trung Đô đã đầu tư hơn 10 tỷ đồng để sản xuất vật liệu không nung ngay từ những ngày đầu mới có chủ trương của Chính phủ. Qua quá trình sản xuất cho thấy công nghệ sản xuất gạch, ngói này có nhiều ưu điểm là không phải sử đất sét và không dùng  than, củi để nung đốt, đáp ứng được với những tiêu chí về bảo vệ môi trường. Anh Võ Tuấn Giang - phụ trách kỹ thuật Công ty cổ phần vật liệu và xây dựng ICEM cho biết: Sản xuất gạch không nung thì người lao động dễ tiếp nhận công nghệ, giá thành rẻ hơn so với gạch nung mà vẫn bảo vệ được môi trường.

 

 

 
 VLXD không nung tồn kho ở Công ty cổ phần vật liệu và xây dựng ICEM
 

 

Mặc dù, sản phẩm gạch ngói không nung cũng có khá nhiều mẫu mã và màu sắc đa dạng, thế nhưng việc tiêu thụ chỉ mới nhỏ lẻ ở thị trường dân dụng, bởi vậy các doanh nghiệp cũng chỉ sản xuất cầm chừng. Ngày đầu có chủ trương sản xuất vật liệu xây dựng không nung, trên địa bàn Nghệ An đã có tới gần 20 doanh nghiệp đăng ký đầu tư sản xuất gạch không nung các loại với tổng công suất khoảng 1,5 tỷ viên/năm. Thế nhưng hiện nay, các doanh nghiệp đi vào hoạt động chỉ đếm trên đầu ngón tay, với quy mô rất nhỏ lẻ, manh mún. Theo số liệu sơ bộ, Nghệ An chỉ sản xuất đạt xấp xỉ 100 triệu viên gạch không nung trên chỉ tiêu 1 tỷ viên mỗi năm. Trong khi đó, Quyết định số 567 ngày 28/4/2010 của Thủ tướng Chính phủ  nêu rõ các mục tiêu là gạch, ngói không nung thay thế gạch, ngói nung 20- 25% vào năm 2015, 30- 40% vào năm 2020, tiến tới xóa bỏ hoàn toàn các cơ sở sản xuất gạch, ngói đất sét nung bằng lò thủ công.

 

Cần một giải pháp đồng bộ!

 

Mấy năm gần đây, ngành vật liệu xây dựng phát triển cầm chừng, hơn nữa, tiến độ xóa bỏ các lò sản xuất gạch ngói nung thủ công vẫn còn chậm, trong khi đó, chính sách khuyến khích sản xuất, tiêu thụ gạch ngói không nung lại chưa được quan tâm đúng mức. Cụ thể, Thông tư số 09/2012/ Bộ Xây dựng quy định các công trình xây dựng được đầu tư bằng nguồn vốn nhà nước bắt buộc phải sử dụng vật liệu xây dựng không nung theo lộ trình. Tại các đô thị loại 3 trở lên, phải sử dụng 100% vật liệu không nung kể từ ngày 15/1/2013.  Các khu vực còn lại phải sử dụng tối thiểu 50% đến hết năm 2015, sau năm 2015 phải sử dụng 100% nhưng thực tế thì rất ít công trình thực hiện đúng chủ trương này.

 

Cần nhiều giải pháp đồng bộ để việc sử dụng vật liệu xây dựng không nung đảm bảo lộ trình đề ra

 

Ông Hà Lê – Hội trưởng Hội vật liệu xây dựng Nghệ An cho rằng: Thông tư 09 bắt buộc sử dụng gạch không nung đối với công trình sử dụng ngân sách, do vậy phải thực hiện đúng nội dung của Thông tư này. Nhà nước phải kích thích sản xuất bằng khuyến khích doanh nghiệp, hướng thị trường, phải làm cả hai phía là sản xuất và tiêu dùng vì khi thói quen người tiêu dùng chưa có thì phải chứng minh những ưu việt của sản phẩm này.

 

Ông Phạm Hồng Vinh - GĐ Công ty Cổ phần Vật Liệu và Xây dựng Icem đề nghị: Cần đơn giản hóa tối đa các thủ tục đầu tư để tạo điều kiện thuận lợi cho các tổ chức, cá nhân đăng ký sản xuất kinh doanh vật liệu xây dựng không nung, đồng thời, khuyến khích các thành phần kinh tế tham gia đầu tư sản xuất; Tăng cường tuyên truyền, phổ biến các ưu điểm, lợi thế của việc sản xuất và sử dụng vật liệu xây dựng không nung, nghiêm cấm sử dụng đất sản xuất nông nghiệp để sản xuất gạch, nâng mức phí bảo vệ môi trường…

 

Bên cạnh đó, cần căn cứ vào nguồn nguyên liệu của từng vùng, nhu cầu của thị trường thị hiếu người tiêu dùng và lộ trình sử dụng vật liệu xây dựng để không nung để có phương án đầu tư sản xuất phù hợp. Có thể phát triển sản xuất vật liệu xây dựng không nung mi măng cốt liệu, cát, tro xỉ, mạt đá trên dây chuyển vừa và nhỏ tại các vùng nông thôn, các khu công nghiệp, cụm công nghiệp, thay thế gạch tuynel... Cùng với đó, ngoài các chính sách ưu đãi của trung ương, như ưu tiên, miễn giảm tiền thuê mặt bằng, thì địa phương cũng sẽ có những chế độ ưu đãi khác như hỗ trợ chi phí giải phóng mặt bằng, hỗ trợ lãi suất vay vốn cho các chủ đầu tư, hỗ trợ phí và lệ phí trong thực hiện thủ tục thẩm tra, góp ý thiết kế cơ sở cho dự án…

 

Sử dụng vật liệu không nung không chỉ tận dụng được nguồn nguyên vật liệu phế thải như tro, xỉ than nhiệt điện, mạt đá, đất đồi, mà còn góp phần quan trọng vào việc bảo vệ môi trường. Đây là một chủ  trương đúng, tuy nhiên, để vật liệu xây dựng không nung được sử dụng rộng rãi, ngoài sự nỗ lực của các doanh nghiệp thì các cấp chính quyền cần đẩy mạnh tuyên truyền, có các chính sách khuyến khích cả sản xuất và sử dụng bởi đây là xu thế  tất yếu trong phát triển vật liệu xây dựng hiện nay.

 

(Trịnh Viên)