Kiatisuk chào thua Huỳnh Đức, Công Vinh
Kiatisuk Senamuang là một huyền thoại của bóng đá Đông Nam Á, nhưng anh lại không thuộc Top 5 chân sút hàng đầu trong lịch sử AFF Cup. Trái lại, cả hai tiền đạo của Việt Nam là Lê Huỳnh Đức và Lê Công Vinh đều có tên.
Trong số 70 bàn thắng mà Kiatisuk ghi cho đội tuyển Thái Lan, có đến 13 bàn được ghi tại các kỳ AFF Cup 1996 (6), 2000 (4), và 2002 (3). Nhưng thành tích của “Zico” Thái vẫn kém các chân sút dưới đây
Lê Huỳnh Đức (Việt Nam, 14 bàn)
Huỳnh Đức là cầu thủ ghi bàn nhiều thứ nhì trong lịch sử bóng đá Việt Nam với 28 bàn thắng. Đúng một nửa trong số đó được ghi ở các kỳ AFF Cup 1996 (3), 1998 (2), 2000 (3), và 2002 (6). Huỳnh Đức cũng dự AFF Cup 2004 và trở thành cầu thủ duy nhất góp mặt ở 5 kỳ Tiger Cup, nhưng không ghi bàn ở giải năm ấy.
Năm 2001, Huỳnh Đức đi vào lịch sử vì trở thành cầu thủ Việt Nam đầu tiên thi đấu ở nước ngoài khi khoác áo Chongqing Lifan (Trung Quốc). Sau khi treo giày, Huỳnh Đức dẫn dắt SHB Đà Nẵng giành hai chức VĐQG (2009, 2012), và một Cúp quốc gia (2013).
Lê Công Vinh (Việt Nam, 15 bàn)
Công Vinh không chỉ vượt qua kỷ lục ghi bàn tại AFF Cup mà Huỳnh Đức đã xác lập trước đó. Anh còn làm được điều kỳ diệu mà đàn anh không thể. Năm 2008, cú đánh đầu ngược đáng nhớ của anh ở phút bù giờ sau đường chuyền của Minh Phương đã giúp Việt Nam giành chiến thắng 3-2 sau hai lượt trận trước Thái Lan để lần đầu tiên vô địch tại đấu trường khu vực.
Bàn đầu tiên của Công Vinh tại AFF Cup được ghi vào năm 2004, với hat-trick vào lưới Campuchia (Việt Nam thắng 9-1). Và bàn cuối cùng của anh tại giải đấu này, cũng là vào lưới Campuchia ở AFF Cup 2016. Ngoài ra, Công Vinh còn ghi bàn ở Cúp châu Á và vòng loại World Cup, với tổng cộng 51 bàn sau 83 trận, đạt hiệu suất 0,61 bàn/trận.
Năm 2009, Công Vinh trở thành cầu thủ Việt Nam đầu tiên thi đấu ở một giải hàng đầu châu Âu khi được cho mượn tới Leixoes SC ở giải vô địch Bồ Đào Nha. Trở về Việt Nam, anh còn tiếp tục thi đấu cho Consadole Sapporo của Nhật Bản. Sau khi giải nghệ, anh từng làm Quyền Chủ tịch CLB TP.HCM. Anh cũng từng ra cuốn tự truyện mang tên Phút 89.
Worrawoot Srimaka (Thái Lan, 15 bàn)
Một trong hai cầu thủ Thái Lan trong danh sách này. Worrawoot từng 3 lần vô địch Tiger Cup vào các năm 1996, 2000 và 2002. Ông là đồng Vua phá lưới năm 2000 với 5 bàn thắng, trong đó có hat-trick vào lưới Indonesia ở trận chung kết. Bên cạnh 29 bàn thắng cho đội tuyển Thái Lan, Worrawoot còn từng hai lần vô địch AFC Champions League trong màu áo Thai Farmers Club (1994, 1995).
Nhưng sự nghiệp HLV của Worawoot thì không suôn sẻ như thế. Năm nay, Worrawoot được đôn lên từ trợ lý lên làm HLV trưởng U21 và U23 Thái Lan, nhưng sau thành tích bết bát ở ASIAD 2018 khi Thái Lan dừng chân ở vòng bảng lần đầu tiên sau 24 năm, Worrawoot đã bị sa thải.
Teerasil Dangda (Thái Lan, 15 bàn)
Vô địch AFF Cup 2016 và hai lần về nhì vào các năm 2008, 2012. Dangda còn 3 năm liên tiếp giành danh hiệu Vua phá lưới. Ở tuổi 30, anh cũng là cầu thủ duy nhất trong danh sách này còn thi đấu, đồng nghĩa với việc còn có thể nâng cao hơn nữa thành tích của mình.
Tuy nhiên, ở AFF Cup năm nay, tiền đạo đang khoác áo Sanfrece Hirosima này đã không có tên trong danh sách triệu tập. Lý do: Thái Lan muốn để dành anh cho VCK cúp châu Á 2019 vào đầu năm tới, đồng thời tạo cơ hội cho những chân sút trẻ hơn ở giải lần này.
Noh Alam Shah (Singapore, 17 bàn)
Cựu tiền đạo đội tuyển Singapore chính là chân sút số một trong lịch sử AFF Cup với 17 bàn thắng, trong đó có 7 bàn được ghi trong trận thắng Lào 11-0 hồi năm 2007. Đó cũng là năm Singapore lên ngôi vô địch còn Alam Shah nhận cú đúp danh hiệu: Cầu thủ xuất sắc nhất và Vua phá lưới (10 bàn).
Nhưng Shah là một cầu thủ khá thất thường và hay gặp vấn đề ở cả trong và ngoài sân cỏ. Anh từng bị treo giò 1 năm vì khiến một cầu thủ đối phương bất tỉnh ở chung kết Cúp quốc gia Singapore. Trong sự nghiệp của mình, ngoài 2 chức VĐ AFF Cup, anh còn giành khá nhiều danh hiệu cùng Tampine Rovers, Arema Indonesia, và PSS Sieman.
Alam Shah cũng sẽ góp mặt ở AFF Cup 2018, nhưng lần này là với tư cách một trợ lý – hay đúng hơn là một người truyền cảm hứng cho các cầu thủ Singapore tại giải lần này.
Theo Thể thao&Văn hoá